“Chết tiệt, lúc đó ta nên tìm cách khuyên can tên nhóc thối này mới phải.
Giờ thì hay rồi, tình huống tồi tệ nhất vẫn xảy ra.”
Ba Liệt nói, vẻ mặt đau đớn khôn nguôi, tu ừng ực mấy ngụm rượu mạnh, phảng phất như người gặp nạn là bạn bè thân thiết của hắn.
Nhưng chỉ mình hắn biết, thứ hắn muốn là khẩu súng trong tay Dương Dật, lúc này hắn thậm chí còn có ý định vào Du Nhạc Tràng vào Chủ nhật, nếu không phải đoàn trưởng nghiêm lệnh cấm đoán, e rằng hắn đã đi rồi.